Diễn đàn lớp 12A9
khóa 05-08 THPT Nghĩa Hưng B - Nam Định
[ Những bài mới đăng · Thành viên · Nội quy · Tìm kiếm · RSS ]

  • Page 1 of 1
  • 1
Tấm Cám
Thông tin vắn tắt:
Ngày đăng bài: Thứ năm, 18/June/2009, 5:22 PM | Link tới bài viết này # 1

 

Peter_Tran

Trình độ: Binh bét
Sống trên đời cần có 1 tấm lòng


Chức vụ: Chủ tịch xã
Bài đã đăng: 37 bài.
Được thưởng: 2 lần
Phê bình: 0
Hiện đang Offline
Chuyện Tấm Cám thời @


Ngày xưa, ở một làng nọ, có 2 chị em, không biết có cùng cha hay không nhưng khác mẹ. Cô chị tên Tấm, ngoan hiền, hơi đần, nhưng cũng như bao cô gái khác, chua ngoa và đáo để ngầm. Mẹ Tấm là gái làng chơi, chết vì sốc thuốc từ khi Tấm còn bé tí. Bố Tấm, một tay giang hồ có tiếng ko chịu được cảnh gà trống nuôi con một mình, liền túm ngay mẹ con nhà Cám-nguyên nhóm trưởng nhóm móc túi, ăn cắp vặt ở bến xe dù, về làm vợ. Mẹ Cám nổi tiếng tinh ranh, ác độc và có tiền xử bị chồng đưổi ra khỏi nhà vì tội, ăn vụng và ăn cắp yếm của mẹ chồng, quần đùi của bố chồng mang ra chợ bán lấy tiền hút sái. ^_^ Cám còn vượt mẹ trên mọi đẳng cấp, ăn cắp như thần, ăn vụng như chảo chớp, lại quen thói sành điệu, đú đởn. Thế nên ngày nào nhà Tấm Cám cũng có khi thì thịt gà, khi thịt chó, thịt mèo. Toàn một tay Cám đập trộm cả. Không ngày nào là bên hàng xóm không có tiếng chửi rủa, tru tréo bay qua, nhưng đó là chuyện thường ngày ở huyện đối với nhà Tấm Cám.

Rồi cũng đến ngày 2 chị em cùng đến tuổi cập kê, cả 2 suốt ngày chải chuốt, nhưng Cám sướng hơn, vì được mẹ mua cho thỏi son 2000Đ trên chợ huyện, một đôi dép tông lì màu vàng rộm, rồi nào áo, váy loè xoè. Còn Tấm ko lấy đâu ra tiền, Tấm đành nhai trầu cho môi đỏ, lấy than bếp kẻ lông mày, hoa râm bụt cài đầy đầu thay cho kẹp hoa. ^_^

Một hôm dì ghẻ gọi 2 đứa vào nhà và bảo. Tao đang thèm canh cua, hai đứa mày ra đồng bắt cua cho tao, đứa nào bắt được nhiều cua cá hơn tao sẽ nhường cái vé giảm giá của Triumph hôm nọ tao đi siêu thị huyện được khuyến mãi cho. Nghe vậy cả 2 đứa vồ lấy 2 cái giỏ phi thẳng ra ruộng làng. MatCuoi20 Tấm thì cặm cụi mò mẫm, bắt được bao nhiêu cua cá. Còn Cám chỉ đứng trên bờ, lườm, nguýt, đong đưa, chưng hàng với mấy anh trai làng đi chăn trâu qua đó. Đến cuối buổi, thấy mình chẳng bắt được gì, lo sợTấm sẽ đoạt được tấm vé, Cám liền nghĩ kế để cướp cua cá của Tấm. Cám đến trước mặt Tấm mở to mắt, ra vẻ ngạc nhiên hỏi: Trời ơi! Chị mới chạy xe tới hả?. Tóc tai bù xù, lại có đầy bùn thế kia, mấy thằng trai làng nhìn thấy thì nó có cho chị mốc mép. Em bảo này em có một gói Enchanteur mới mua, nghe nói gội mượt lắm em đưa chị dùng nhé. Tấm nghe vậy, nghi lắm, nhưng lại nghĩ cảnh mấy thằng trai làng ko thèm soi mình trên đường về thì ức lắm, gật đầu ngay. Vậy là Tấm xuống mương hất nước gội đầu, còn nhờ cám xoa dầu gội hộ, Nhưng nào có Enchanteur, Cám chỉ có mỗi ít Sunlight bỏ trong cái lọ Penicilin mẹ nó dặn mang theo để bôi phòng bị đỉa cắn. Cám trút luôn hết xuống đầu Tấm và mặc cho Tấm say xưa thử dầu gội mới. Cám chạy lên bờ trút hết cua cá trong giỏ tấm vào giỏ mình rồi về nhà lĩnh thưởng. Lại nói về Tấm gội đầu một lúc mới để ý thấy cái mùi quen quen (vì hàng ngày Tấm toàn phải rửa bát), rồi thấy tóc xít lại mới biết mình bị lừa, Tấm chạy lên nhìn giỏ cá rỗng không mới tru tréo chửi cha con Cám (à không chửi mẹ Con Cám vì biết đâu cha nó cũng là cha mình), chửi một lúc mệt quá, Tấm lại quay ra khóc lóc um xùm.

:'(

Thời bấy giờ Bụt đang bận thi Đuổi hình bắt chữ, nhưng nghe Tấm chửi điếc tai quá, lại thấy khóc, Bụt tưởng bị điên nên mới bắt xe ôm đến hỏi cho ra nhẽ. Bụt tới nơi ko đủ tiền trả thằng xe ôm, đứng chửi nhau với nó một lúc, nó mới tha (vì không chửi lại Bụt). Rồi bụt tiến đến cạnh Tấm, tay quàng qua vai Tấm tru mồm ra hỏi:’ Vì sao cưng khóc?’. Tấm chưa định thần ra ai, nhưng theo thói quen liền giơ tay tát cho Bụt một phát nảy đom đóm, trăng sao bay loạn xạ, vì tội thả dê bất hợp pháp. Nhưng khi đã nhận ra Bụt mới rối rít xin lỗi và kể lể toàn bộ sự tình, không thiếu chi tiết nào. Bụt nghe xong cũng phẫn uất, nhảy tưng tưng, vỗ đùi đen đét quên cả cái tát vừa rồi, nói với Tấm tìm xem trong giỏ còn cái gì xót lại không. Tấm tìm, Tấm khua mãi mới thấy con cá Bống bé tí còn chưa đủ tuổi vị thành niên mang lên cho Bụt xem. Bụt thấy con cá bé quá, ko đủ để làm bữa lẩu cá, hay làm bát canh chua liền quay sang bảo Tấm, Con cứ đem con cá này về vứt xuống giếng, rồi sẽ có lúc được việc. Nói xong Bụt, lững thững đi ra bến chờ xe buýt, vì không còn tiền để đi xe ôm...

haha

Sau khi bụt đi rồi, Tấm nghe lời mang con cá về, giấu giấu giếm giếm mang ra giếng thả tõm xuống. Rồi mỗi ngày lại mang cơm nguội ra vãi xuống cho cá ăn. Tấm nghĩ con cá là con vật thân thiết duy nhất của mình nên nhất định ko để nó chịu thiệt, vậy là Tấm quyết định nhờ một nhạc sĩ nổi tiếng soạn giúp cho mình một bài: Gọi cá lên ăn, có đăng ký bản quyền hẳn hoi. Thế là ngày ngày Tấm lê la ở hàng Internet để tìm kiếm nhạc sĩ nổi tiếng, thuê sáng tác. Sau mấy ngày ròng rã Tấm cũng tìm được ông Moza, nghe nói là nhạc sĩ nổi tiếng thế giới. Lại mất thêm mấy ngày nữa để email, cò kè giá cả, hai bên thoả thuận tính gía theo Đô la Mĩ, theo tỉ giá của ngân hàng Vietcombank, nhưng lúc trả phải trả bằng Nhân dân tệ, và nếu có nợ lại thì trả nợ bằng VND. :$ Cuối cùng cái ngày mà Tấm mong đợi cũng đã đến, Tấm mở email: Với tiêu đề: Kiệt Tác: trường ca Bống ăn cơm nguội. Tấm hồi hộp mở ra thì chỉ thấy có vài dòng như sau:’ Bống ơi Bống! lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta, chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người’. Tấm ức lắm tốn bao nhiêu tiền mà cuối cùng nó chỉ cho có vài dòng. Nghĩ vậy Tấm email chửi luôn. Sau này nghe đâu Tấm chửi không lại gã nhạc sĩ (Mỗi ngày trong inbox của Tấm có tới cả trăm cái thư chửi bới của gã gửi tới, gửi cả ảnh nude của lão nữa) nên đành ngậm ngùi chịu thua và lấy tạm bài hát hắn gửi cho đỡ tiếc tiền....


:\

Lại nói về mụ dì ghẻ, Lâu ngày mụ bắt đầu để ý đến hành động lén lút của Tấm. Mụ thầm nghĩ:“Không điên! Không dở hơi! Không thần kinh! Vậy mà vừa ăn no xong lại nhảy chồm chồm như phải bỏng” – di`ghẻ nghĩ thầm. “Rõ ràng là khuất tất rồi đây.”

Rồi mụ sai Cám rinh` Tấm mọi lúc, mọi nơi; chụp hình, quay phim ghi lại mọi diễn biến, việc làm thường ngày của Tấm. Cám ghi được tất, không bỏ sót bất kỳ một hành động nào, kể cả những câu chửi thầm Tấm dành cho hai mẹ con Cám mỗi khi nàng tủi phận. Và rồi Cám phát hiện ra chiếc giếng, nơi Tấm thường nhảy tưng tưng đến mỗi khi ăn cơm xong. Ngay sau đó, Cám về thưa với mẹ. di`ghẻ uất lắm. Bà nghĩ Tấm mang cơm cho giai...

MatCuoi7

Ngay sáng hôm sau, lúc con gà chưa kịp cất tiếng gáy (vi`chiều hôm trước bị Cám đá vào mông trong lúc tập vo~ nên bây giờ có 2 cục gì chèn ở cổ, không gáy nổi), d́i ghẻ đă gọi Tấm dậy:”Con ơi con ơi. Đi chăn trâu phải chăn đồng xa. Chớ chăn đồng gần, làng bắt mất trâu”. Tấm ức lắm. Nàng vừa làu bàu, vừa mắt nhắm mắt mở nhảy lên lưng trâu. Làm sao mà không tức cho được, khi mới hai rưỡi sáng đă bị đánh thức, trong khi lịch ngủ thường ngày của nàng chỉ được bắt đầu vào lúc hai giờ mười lăm.

MatCuoi16

Tấm vừa đi khuất, d́i ghẻ và Cám vội chạy lại gần chiếc giếng. Từ đằng xa, hai mẹ con thi nhau nhặt gạch ném rào rào về phía đó. Chẳng biết họ đă ném bao nhiêu viên, chỉ biết rằng chiều hôm đó cả làng phải nghe chửi vi`nhà hàng xóm bên cạnh tưởng mất trộm nguyên liệu.

haha

Tôi đến, như thường ngày, Tấm lại mang cơm ra cho Bống ăn...

“Bống ơi Bống! Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta. Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người.” Người ta nghe Tấm gọi măi, gọi măi. Và rồi tiếng Tấm rú vang khi chỉ thấy một cục máu nổi lên mặt nước. Tấm oà khóc. Kẻ nào đă hăm hại Bống? Kẻ nào đă đang tâm làm việc này? Và thế là tối hôm đó, lân thứ hai trong ngày, cả làng lại một lần nữa phải nghe chửi.

MatCuoi20

Bụt lại hiện lên và hỏi: “Vi`sao con chửi?”. Sau khi nghe Tấm kể lại sự t́nh, Bụt mới bảo Tấm tim` xương Bống về cho vào bốn cái lọ và chôn vào bốn góc giường nơi Tấm nằm. Nghe lời Bụt, Tấm quay về nhà t́ìm xương Bống. tim`măi mà không thấy, Tấm lại khóc. Khóc măi bỗng có một tiếng nói the thé vang lên “Cục ta cục tác, cho ta nắm thóc ta bới xương cho, hehehe”. Ngẩng đầu lên, Tấm nhận ra con gà trống ngày nào, nay chất giọng đă hoàn toàn thay đổi vi`di chứng của lần bị Cám đá vào mông. Tấm ném thóc cho gà. Gà ăn uống phè phỡn rồi bới một lúc thi` tim` thấy xương. Tấm nhặt lấy bỏ vào lọ và đem chôn dưới bốn chân giường nơi minh`nằm...

Ít lâu sau, nhà vua mở hội. Mọi người dân trong kinh thành đều được mời tới dự bữa tiệc do vua chiêu đăi. Mẹ con Cám nghe tin dậy từ sáng sớm, chuẩn bị những bộ cánh bó sát nhất, mỏng nhất, những đôi hài đẹp nhất, và đặc biệt là bỏ qua thói quen ăn sáng hàng ngày. Tấm cũng muốn đi lắm. Mấy khi được mời ăn uống free, không đi cũng phí. Nhưng d́ ghẻ lại không đồng ý. Bà nghĩ ra kế. Ban đầu, bà lấy một lon sữa ông Thọ tính phục vụ kế hoạch. Nhưng thấy không ăn thua, bà kiếm một hộp sữa Cô gái Hà Lan loại 3kg, xúc đầy thóc, đầy gạo, sau đó đem đổ tất vào thùng và bảo Cám quay cho chúng trộn lẫn. Sau đó bà bắt Tấm nhặt thóc gạo riêng ra, Rồi bà còn bắt Tấm phải làm cho bà một cốc sinh tố Thanh Long bỏ hết hạt để chiều về bà và con bà tẩm bổ, xong thi`mới cho đi hội. Tấm uất lắm. Cô muốn bóp cổ Cám, song phi dì ghẻ cho hả giận . Nhưng khi thấy Cám đang nằm thở phi` pho`chóng mặt, long` nhân từ đă khiến Tấm gạt phắt tư tưởng tội lỗi

Mẹ con Cám đi rồi, Tấm bắt tay ngay vào công việc. Nhưng nhặt măi, nhặt măi mà vẫn không hết, Tấm lại khóc. Bụt hiện lên và hỏi: “Mày khóc lắm thế con?”, và rồi khi biết rõ câu chuyện, Bụt mới cười mà rằng :”Xời, tưởng gi`,chuyện nhỏ. Ta sẽ cho chim của ta đến giúp con”.

Ngay lập tức, chim của Bụt bay đến, sà vào thùng thóc. Tấm thích chí lắm. Có trong mơ cô cũng chẳng h́ình dung ra nổi, Bụt cho chim nhặt thóc giúp ḿnh. Tiện thể, Tấm bê cả thùng hạt dẻ, nhờ chim bóc vỏ hộ...

Trong chốc lát, mọi việc đă xong xuôi. Tấm hớn hở vi`sắp được đi trảy hội. Nhưng khi nhin` minh`trong gương, Tấm lại khóc. Bộ váy yếm duy nhất d́ ghẻ cho cô mặc từ ngày này qua ngày khác, từ mùa đông sang mùa hè, giờ chẳng khác gi`bikini 2 mảnh. Và đôi guốc cao gót, giờ trông y hệt đôi guốc mộc. Tấm khóc to lắm. Một phần vì́ cô tủi, và phần nhiều cốt để cho Bụt nghe thấy.

Và Bụt đă nghe thấy thật. Làm Bụt như làm dâu trăm họ, thấy có tiếng khóc ở đâu là phải xuất hiện nơi đó, trừ nhà hộ sinh và đám ma !!!!!!!!!!!!!!!!! . Bụt đến chỗ Tấm, và cố gắng cất giọng ngọt ngào: "Lại chuyện đ...’ gì́ nữa đây???". Sau khi nghe Tấm kể lể sự t́nh, Bụt mới bảo Tấm:"Con đào những cái lọ đă chôn ngày trước lên,́ muốn quần áo đẹp thế nào cũng có, toàn Triumph với Versace không hà". Nói xong, Bụt biến mất luôn. Kể từ đó, không ai cọ̀n thấy Bụt nữa xuất hiện lần nào nữa trên giang hồ và nghe đâu, ông đă nằng nặc xin chuyển công tác...


MatCuoi16

Nghe lời Bụt, Tấm đào tung cả ngôi nhà vi`chẳng nhớ lần trước đă chôn lọ ở đâu. Cuối cùng, cô cũng đă t́m thấy chúng. Nào th́ áo, nào th́ quần, nào th́ giày, và cọ̀n cả một con Wave ZX đỏ ớt thời thượng. Tấm đóng bộ gọn gàng, nhảy lên xe, rú ga và phi thẳng đến nơi trảy hội. Lúc đi ngang qua cầu, do mải nghe Ipod, và để chân lên lốc máy cho sành điệu, táy máy thế nào, Tấm đánh rơi một chiếc Vinagiày xuống hồ. Loay hoay măi mà không vớt lên được, Tấm tính khóc. Nhưng rồi sợ rằng sẽ đến muộn giờ trẩy hội nên Tấm mặc kệ, nhảy lên yên xe và tiếp tục lượn, đánh võng, đánh lửa phi nước đại. Đến nơi, đúng lúc nhà vua đang mở cuộc thi kén thêm vợ. Ai ướm vừa chiếc giày mà vua mang ra, người đó sẽ là vợ của vua. Điều lệ cực kỳ đơn giản, dễ chơi, dễ trúng thưởng nên ai cũng muốn thử vận may, trong đó có cả mẹ con nhà Cám. Vậy mà lạ thay, chẳng ai ướm vừa. Người ít nhất cũng rộng ngót một size vừa (quan trọng là Vinagiay ko phải là hàng hiệu, nên các cô ko quen). Tấm len lỏi chen vào. Cô nhận ngay ra giày của ḿnh. Làm sao mà không nhận ra chiếc giày quá khổ, quá cổ. Tấm ngạc nhiên lắm. Thì́ ra ban năy nhà vua đi ngang qua cây cầu, có thằng ngư dân đánh lưới mãi ko được gì lại vướng phải cái giày rách nên tức quá ném lên, ai ngờ bay trúng mặt vua. May cho nó là Vua vừa đi xem bói hôm qua thầy bảo sẽ nhặt được giày của ý trung nhân, với lại theo sách chiêm tinh của hội ”Lô đề thôn“ thì bị giày ném trúng mặt, đánh con 10 là chắc thắng (thằng thái giám cũng bảo, đôi giày giống hình số 1, còn mặt vua tròn giống như cái thớt nên con 10 là hợp lý),thế là vua đem ngay về cung chờ tối xem kết quả sổ xố Thủ đô, và cũng để chờ ý trung nhân luôn .Lại nói đến Tấm, nhìn thấy giày của mình Tấm bèn xin ướm thử và quả nhiên, vừa khít. Nàng trở thành vợ của nhà vua từ đó. Nhưng Vua hơi buồn vì hôm đó đề lại về con 01, thế mới đau. Và thế là thằng thái giám bị........................làm nốt phần còn sót. Coi như lãnh án chu di vạn tộc rồi còn gì he`he`.


;)
Thấm thoắt đă đến ngày giỗ bố, Tấm xin phép vua cho nàng trở về nhà. Vừa đến nơi, Tấm đă bị d́ ghẻ bắt trèo cau hái quả. Nàng bực ḿình lắm. Dù gì́ th́ cũng đường đường là chánh cung hoàng hậu, vậy mà phải trèo cây cau, rách hết váy. Nhưng rồi nghĩ đến nghĩa vụ làm con, nàng làu bàu vài câu rồi nghe theo lời của mẹ ghẻ, trèo lên cây và không quên cắp nách đôi giày đă đi vào lịch sử.

Lại nói về mẹ con Cám, khi thấy Tấm đă ở chót vót trên ngọn cây, cả hai liền cầm ŕìu chạy ra mà mắm môi mắm lợi chặt gốc, chặt lấy, chặt để. Cây đổ ụp xuống ao khiến Tấm rơi tõm xuống nước. Cho chắc ăn, mẹ con Cám gí điện xuống nước cho Tấm chết hẳn. Báo hại mấy trai làng đang tắm cách đó không xa cũng bị một phen điện giật cháy hết các loại tóc. Thấy Tấm đă chết hẳn, Cám mới lấy quần áo của Tấm và mặc vào người rồi đi thẳng vào cung.

Tấm chết đi hoá thành chim vàng anh. Nàng muốn bay vào cung lắm. Nàng muốn được nhì́n thấy nhà vua hàng ngày. Nhưng nàng không dám. Không chỉ riêng nàng, tất cả loài chim trong vùng chỉ nghe đến tên nhà vua là đều bay mất dép. Chả là nhà vua đang tập bắn chim. Con vật xấu số nhất bị vua bắn chết mới chỉ cách đây mấy ngày bằng cả một băng AK và một quả B40 chống tăng hạng nặng. Nàng chỉ dám đến bên vua mỗi khi đêm về và hót cho vua nghe những điệu nhạc mà chính nàng cũng không thể hót lại được lần thứ hai ví dụ như: Em muốn sống bên anh trọn đời, nhớ anh, tình lỡ cách xa, hoạ mi tóc nâu.... Thấy con chim lạ cứ quấn quít bên ḿình, một hôm vua hỏi: “Vàng ảnh vàng anh, có phải vợ anh chui vào tay ao”. Nghe vậy, vàng anh bay vào ngay, và suyt chết ngạt trong đó vì vua bị hôi nách...

Từ ngày có vàng anh, nhà vua quên cả Cám mỗi khi đêm về khiến Cám tức lắm. Nó bèn sai quân lính bắt chim, vặt sạch lông vứt ra vườn. Từ đám lông ấy mọc ra hai cây soan đào. Vua thấy đẹp, bỏ chơi chim chuyển sang chơi cây cảnh. Cám tức mì́nh lại sai chặt sạch cây trong vườn và lấy gỗ đóng thành khung cửi. Niềm vui chẳng trọn vẹn. Hôm sau suyt nữa th́i Cám bị truy tố vì́ tội lâm tặc.

Khung cửi hàng ngày phát ra tiếng kêu: “Kẽo cà kẽo kẹt, lấy tranh chồng chị, chị khoét mắt cho”. Điên tiết, Cám đốt thành tro và đem rải ra đường. Từ đám tro ấy lại mọc lên cây thị to đùng, nhưng chỉ có duy nhất một quả...

Lại nói về nhà vua. Từ ngày Cám về cung, nhà vua cảm thấy có điều ǵ lạ lạ. Vua sinh buồn phiền, ngày ngày dạo chơi khắp các quán bia ôm, chè cóc cho khuây khoả. Một hôm, khát nước, vua đi qua quán của một bà già. Vua kêu hai cốc trà đá. Bà cụ mời vua miếng trầu. Thấy miếng trầu ngon sao giống của hoàng hậu têm ngày trước, nhà vua mới gặng hỏi, đồng thời xin bà miếng nữa...

Thì́ ra một lần bà lăo đi ngang qua cây thị, thấy có quả thị ngon, bà mới nói :”Thị ơi thị rụng bị bà, bà để bà ăn chứ bà không ngửi”. Gọi măi, gọi măi mà thị không rơi, bà mới dùng dép ném. Thấy quả thị đẹp, bà lăo mang về nhà để ngắm hàng ngày, nhưng chủ yếu là để nó át cái mùi cống rãnh hôi hám, bẩn thỉu sau nhà bà. Nhưng kỳ lạ làm sao, từ ngày có thị, mỗi lần bà lăo đi ra khỏi nhà, khi quay về, nhà cửa lại gọn gàng sạch sẽ, cơm nước đầy đủ. Bà ngạc nhiên lắm. Bà kể cho mọi người nghe, và sau đó phải giấu biệt thị đi vì́ ai cũng muốn mượn. Rồi một ngày bà giả vờ đi ra khỏi nhà rồi sau đó quay lại rình, bà thấy trong quả thị có một người con gái nết na, xinh đẹp bước ra. Bà mừng lắm, chạy vội lại nhai ngấu nghiến vỏ thị. Từ đó Tấm hết chốn dung thân, phải ở lại phục dịch bà lăo.


monkey66
Khi vua hỏi, bà mới gọi Tấm ra. Hai vợ chồng nhận ra nhau, mừng mừng tủi tủi. Sau đó vua thuê xe ôm đưa Tấm về cung lại làm hoàng hậu.

Gặp Tấm, thấy nàng xinh đẹp hơn xưa, Cám mới hỏi :”Chị Tấm ơi, chị làm thế nào mà đẹp thế?“. Tấm mới sai đào một cái hố sâu, bảo Cám đứng dưới để Tấm giội nước sôi xuống. Cám vui lắm. Vậy là nó lại sắp được đẹp như Tấm rồi. Cám cười rạng rỡ và không quên dặn Tấm phải đun nước thật sôi giội cho sướng...

Cám chết, Tấm băm vằm xác Cám làm ngh́ìn mảnh, làm mắm tôm, à quên, mắm............khỉ rồi sai quân lính đóng chum dán nhăn Phú Quốc đem biếu d́ì ghẻ. D́ì ghẻ đang ăn khen ngon, bỗng có con quạ đến kêu rằng: “Ngon gì mà ngon, ăn thịt con có c̣òn xin miếng”. Dì ghẻ giật ḿình, Lấy một ít thịt đi xét nghiệm ADN, cho kết quả là Cám. Mụ kêu to ba tiếng rồi lăn đùng ra chết.

------THE END------

MatCuoi20 MatCuoi67 monkey66 monkey66 monkey66 monkey66 monkey66 monkey66 monkey66 monkey66 monkey66 monkey66 monkey66 monkey66


------------ Chữ kí của Peter_Tran --------------

Vùi đời bên máy tính
 
Thông tin vắn tắt:
Ngày đăng bài: Thứ năm, 18/June/2009, 5:47 PM | Link tới bài viết này # 2

 

tranlap

Trình độ: Học viên

Chưa có hình đại diện

Chức vụ: Xã viên
Bài đã đăng: 1 bài.
Được thưởng: 0 lần
Phê bình: 0
Hiện đang Offline
;) ;) ;) ;) ;)

Good. Good



------------ Chữ kí của tranlap --------------

Ăn chơi không sợ mưa rơi
Ăn chơi không sợ k** rơi vào đầu!
 
Thông tin vắn tắt:
Ngày đăng bài: Chủ nhật, 21/June/2009, 0:47 AM | Link tới bài viết này # 3

 

snowpham

Trình độ: Học viên

Chức vụ: Friends
Bài đã đăng: 1 bài.
Được thưởng: 0 lần
Phê bình: 0
Hiện đang Offline
good haha ;) ...cái này lúc đọc lần đầu...cười ko bít j luôn..hehe..


------------ Chữ kí của snowpham --------------

Ten ten ten tèn....Ăn chay vì môi trường nhá mọi người....
 
  • Page 1 of 1
  • 1
Search:


Xây dựng và phát triển bởi các thành viên
Trang chủ | Liên hệ | Lên trên
Site managed by uCoz-->Started by Tran Kieu